HLV người Thụy Điển 75 tuổi đã dẫn dắt nhiều đội bóng nổi tiếng và đưa đội tuyển Anh vào tứ kết World Cup năm 2002 và 2006, vào tháng 2 năm ngoái ông đã tuyên bố rằng ông sẽ rút lui khỏi các sự kiện công khai “do vấn đề về sức khỏe”.
“Mọi người hiểu rằng tôi có một căn bệnh không tốt. Mọi người đoán rằng đó là ung thư, và đó chính là sự thật. Nhưng tôi phải chiến đấu càng lâu càng tốt”, Eriksson nói với đài phát thanh công cộng Sveriges Radio trong một cuộc phỏng vấn.
Eriksson cho biết theo đánh giá của bác sĩ, ông “có thể còn một năm (sống), tối thiểu là một hoặc ít hơn một chút”.
“Bạn phải đánh lừa não bộ của mình”, anh thêm.
“Suốt thời gian tôi nghĩ về nó (bệnh), và tôi ngồi ở nhà và than vãn, tôi cảm thấy không may mắn và cứ thế lặp lại. Tôi nghĩ việc đó rất dễ rơi vào tình trạng như vậy”, anh nói với đài phát thanh. “Hãy nhìn nhận tích cực trong mọi thứ”, anh nói.
“Đừng chôn vùi mình vì khó khăn. Tất nhiên đây là thách thức lớn nhất, nhưng hãy cố gắng tạo ra điều tích cực từ nó.”
Eriksson sinh ngày 5 tháng 2 năm 1948 tại Sunne, vùng phía tây của Thụy Điển. Tuy ông có sự nghiệp cầu thủ khiêm tốn nhưng đã đạt được nhiều thành công trong công tác huấn luyện sau khi giải nghệ. Từ năm 1977, ông trở thành HLV của câu lạc bộ Degerfors IF ở Thụy Điển. Sau khi dẫn dắt thành công đội bóng nhỏ này trong các hạng đấu thấp, ông thu hút sự chú ý của các đội bóng lớn.
Ông tiếp tục dẫn dắt đội IFK Goteborg của Thụy Điển trước khi đạt được thành công ở hải ngoại khi dẫn dắt Benfica ở Bồ Đào Nha, cũng như một số đội bóng Ý bao gồm AS Roma và Lazio.
Ông việc được xem là quan trọng nhất của ông là trở thành người nước ngoài đầu tiên dẫn dắt đội tuyển quốc gia Anh. Eriksson sau đó đã dẫn dắt Mexico, Bờ Biển Ngà và Philippines, nhưng chưa bao giờ làm HLV cho đội tuyển quốc gia Thụy Điển.